Ngày xửa ngày xưa, có hai vợ chồng nhà kia đang ngồi ăn trước cửa nhà. Họ sắp sửa ăn một con gà quay thì chợt thấy hình như người cha chồng đến chơi. Chồng vội giấu con gà xuống gầm bàn để khỏi phải mời cha ăn. Ông cụ chỉ uống chén nước rồi đi. Ngay sau đó người chồng thò tay xuống gầm bàn tính lấy gà để lên bàn, nhưng giờ không phải là gà quay mà là con cóc. Cóc nhảy ngay lên mặt hắn và bám chặt ở đó. Mỗi lần có ai định vứt nó đi thì nó trừng mắt một cách dữ tợn nhìn họ nên không ai dám mó vào.
Người con bất hiếu kia ngày ngày phải cho con vật quái đản ấy ăn, nếu không, nó gặm ăn mất mặt. Và cứ như vậy, suốt đời anh ta sống không yên thân.
Dịch: Lương Văn Hồng, © Lương Văn Hồng
Es saß einmal ein Mann mit seiner Frau vor der Haustür, und sie hatten ein gebraten Huhn vor sich stehen und wollten das zusammen verzehren. Da sah der Mann, wie sein alter Vater daherkam, geschwind nahm er das Huhn und versteckte es, weil er ihm nichts davon gönnte. Der Alte kam, tat einen Trunk und ging fort. Nun wollte der Sohn das gebratene Huhn wieder auf den Tisch tragen, aber als er danach griff, war es eine große Kröte geworden, die sprang ihm ins Angesicht und saß da, und ging nicht wieder weg; und wenn sie jemand wegtun wollte, sah sie ihn giftig an, als wollte sie ihm ins Angesicht springen, so daß keiner sie anzurühren getraute. Und die Kröte mußte der undankbare Sohn alle Tage füttern, sonst fraß sie ihm aus seinem Angesicht; und also ging er ohne Ruhe in der Welt hin und her.