Chàng hansen khôn ngoan


Der gescheite Hans


Mẹ Hansen hỏi:
- Đi đâu đấy Hansen?
Hansen đáp:
- Con đến Gretel.
- Ờ thế con đi cho được việc, Hansen.
- Thế nào cũng được việc mẹ ạ, con xin phép mẹ con đi nhé.
- Ờ đi đi con Hansen.
Tới nơi Hansen nói:
- Xin chào Gretel.
- Xin chào anh Hansen thân mến.
Gretel tặng Hansen chiếc kim khâu. Hansen nói:
- Xin tạm biệt người đẹp Gretel.
- Xin tạm biệt anh Hansen thân mến.
Hansen cầm chiếc kim găm vào xe chở rơm, rồi đi theo xe chở rơm về nhà.
- Con xin chào mẹ của con.
- Con đã về đấy à, Hansen. Con ở đâu về đó?
- Con ở chỗ Gretel.
- Con mang cho nó cái gì đấy?
- Con chẳng mang cho cái gì cả, con lại còn được tặng quà nữa.
Thế Gretel tặng con cái gì?
- Tặng con chiếc kim khâu.
- Con để chiếc kim ở đâu, Hansen?
- Con găm ở xe chở rơm.
- Sao con ngu vậy, cài kim vào ống tay áo chứ.
- Chẳng sao mẹ ạ, rút kinh nghiệm lần sau làm tốt hơn.
- Thế giờ con lại đi đâu?
- Thưa mẹ, con đến Gretel.
- Ờ thế con đi cho được việc, Hansen.
- Thế nào cũng được việc mẹ ạ, con xin phép mẹ con đi.
- Ờ đi đi con, Hansen.
Tới nơi Hansen nói:
- Xin chào Gretel.
- Xin chào anh Hansen, có gì không anh?
- Chẳng có gì cả, có gì tặng anh không?
Gretel tặng Hansen một con dao.
- Xin tạm biệt người đẹp Gretel.
- Xin tạm biệt anh Hanxơ thân mến.
Hanxơ cầm dao cài vào nếp xắn tay áo và đi về nhà.
- Con xin chào mẹ con đã về.
- Con đã về đấy à, Hansen. Con ở đâu về đó?
- Con ở chỗ Gretel.
- Con mang cho nó cái gì đấy?
- Con chẳng mang cho cái gì cả, con lại còn được tặng quà nữa.
- Thế Gretel tặng con cái gì?
- Tặng con một con dao.
- Con để con dao ở đâu, Hansen?
- Cài ở nếp gấp xắn tay áo.
- Sao con ngu vậy, sao không bỏ dao vào trong túi.
- Chẳng sao mẹ ạ, rút kinh nghiệm lần sau làm tốt hơn.
- Thế giờ con lại đi đâu?
- Thưa mẹ, con đến Gretel.
- Ờ thế con đi cho được việc, Hansen.
- Thế nào cũng được việc mẹ ạ, con xin phép mẹ con đi nhé.
- Ờ đi đi con Hansen.
Tới nơi Hansen nói:
- Xin chào Gretel.
- Xin chào anh Hansen, có gì không anh?
- Chẳng có gì cả, có gì tặng anh không.
Gretel tặng Hansen một con dê con.
- Xin tạm biệt người đẹp Gretel.
- Xin tạm biệt anh Hansen thân mến.
Hansen lấy dây buộc bốn chân dê con, cho nó vào trong túi rồi thít nút lại. Về tới nhà thì dê con đã chết ngạt.
- Xin chào mẹ con đã về.
- Con đã về đấy à, Hansen. Con ở đâu về đó?
- Con ở chỗ Gretel.
- Con mang cho nó cái gì đấy?
- Con chẳng mang cho cái gì cả, con lại còn được tặng quà nữa.
- Thế Gretel tặng con cái gì?
- Tặng con một con dê.
- Thế dê đâu rồi, Hansen?
- Con cho vào trong túi mang về.
- Sao con ngu vậy, lần sau lấy thừng buộc dắt dê về nhé.
- Chẳng sao mẹ ạ, rút kinh nghiệm lần sau làm tốt hơn.
- Thế giờ con lại đi đâu, Hansen?
- Thưa mẹ, con đến Gretel.
- Ờ thế con đi cho được việc, Hansen.
- Thế nào cũng được việc mẹ ạ, con xin phép mẹ con đi.
- Ờ đi đi con Hansen.
Tới nơi Hansen nói:
- Xin chào Gretel.
- Xin chào anh Hansen, có gì không anh?
- Chẳng có gì cả, có gì tặng anh không.
Gréthên tặng Hansen một tảng mỡ lợn.
- Xin tạm biệt người đẹp Gretel.
- Xin tạm biệt anh Hansen thân mến.
Hansen lấy dây buộc tảng mỡ và kéo lê sau người. Lũ chó trong làng trông thấy, chúng chạy theo và cắn tha mất tảng mỡ lợn. Về tới nhà Hansen vẫn tay giữ dây, nhưng chỉ là dây không.
- Xin chào mẹ con đã về.
- Con đã về đấy à, Hansen. Con ở đâu về đó?
- Con ở chỗ Gretel.
- Con mang cho nó cái gì đấy?
- Con chẳng mang cho cái gì cả, con lại còn được tặng quà nữa.
- Thế Gretel tặng con cái gì?
- Tặng con một miếng mỡ lợn.
- Thế miếng mỡ lợn đâu rồi, Hansen?
- Con buộc nó vào dây, rồi kéo lê nó về nhưng chó đớp mất.
- Sao con ngốc thế, Hansen, sao không đội lên đầu.
- Chẳng sao mẹ ạ, rút kinh nghiệm lần sau làm tốt hơn.
- Thế giờ con lại đi đâu, Hansen?
- Thưa mẹ, con đến Gretel.
- Ờ thế con đi cho được việ, Hansen.
- Thế nào cũng được việc mẹ ạ, con xin phép mẹ con đi.
- Ờ đi đi con Hansen.
Tới nơi Hansen nói:
- Xin chào Gretel.
- Xin chào anh Hansen, có gì không anh?
- Chẳng có gì cả, có gì tặng anh không.
Gréthên tặng Hansen một con bê.
- Xin tạm biệt người đẹp Gretel.
- Xin tạm biệt anh Hanxơ thân mến.
Hanxơ nâng bổng con bê để lên đầu đội, bị nhột và chới với bê con đạp lung tung làm cho Hansen xây xát khắp mặt.
- Xin chào mẹ con đã về.
- Con đã về đấy à, Hansen. Con ở đâu về đó?
- Con ở chỗ Gretel.
- Con mang cho nó cái gì đấy?
- Con chẳng mang cho cái gì cả, con lại còn được tặng quà nữa.
Thế Gretel tặng con cái gì?
- Tặng con một con bê.
- Thế con bê đâu rồi, Hansen?
- Con đội đầu mang nó về, nó đạp con xây xát hết cả mặt.
- Sao con ngốc thế, Hansen, sao không dắt nó về nhà rồi buộc vào trong chuồng bò ấy.
- Chẳng sao mạ ạ, rút kinh nghiệm lần sau làm tốt hơn.
- Thế giờ con lại đi đâu, Hansen?
- Thưa mẹ, con đến Gretel.
- Ờ thế con đi cho được việc, Hansen.
- Thế nào cũng được việc mẹ ạ, con xin phép mẹ con đi.
- Ờ đi đi con Hansen.
Tới nơi Hansen nói:
- Xin chào Gretel.
- Xin chào anh Hansen, có gì không anh?
- Chẳng có gì cả, có gì tặng anh không.
Gretel nói với Hansen:
- Em muốn đi với anh về nhà.
Hansen buộc tay Gretel vào dây và dắt về nhà, buộc dây vào cột chuồng bò rồi vào chào mẹ:
- Xin chào mẹ con đã về.
- Con đã về đấy à, Hansen. Con ở đâu về đó?
- Con ở chỗ Gretel.
- Con mang cho nó cái gì đấy?
- Con chẳng mang cho cái gì cả.
- Thế Gretel tặng con cái gì?
- Chẳng cho con cái gì cả, đi theo con về nhà.
- Thế con để Gretel đứng ở đâu?
- Con lấy dây buộc cổ tay, dắt về nhà, buộc trước chuồng bò và vứt cho nắm cỏ khô.
- Sao con ngốc thế, Hansen. Con phải lấy mắt đưa tình chứ.
- Chẳng sao mẹ ạ, con xin làm ngay.
Hansen vào ngay trong chuồng, chọc lấy mắt bê, mắt cừu, rồi đưa những thứ đó sát tận mặt Gretel. Gretel nổi giận, giựt đứt dây và chạy mất.
Người yêu của Hansen là thế đó.


Dịch: Lương Văn Hồng, © Lương Văn Hồng
Hansens Mutter fragt: "Wohin, Hans?"
Hans antwortet: "Zur Gretel."
"Mach's gut, Hans."
"Schon gutmachen. Adies, Mutter."
"Adies, Hans."
Hans kommt zur Gretel.
"Guten Tag, Gretel."
"Guten Tag, Hans. Was bringst du Gutes?"
"Bring nichts, gegeben han."
Gretel schenkt dem Hans eine Nadel.
Hans spricht: "Adies, Gretel."
"Adies, Hans."
Hans nimmt die Nadel, steckt sie in einen Heuwagen und geht hinter dem Wagen her nach Haus.
"Guten Abend, Mutter."
"Guten Abend, Hans. Wo bist du gewesen?"
"Bei der Gretel gewesen."
"Was hast du ihr gebracht?"
"Nichts gebracht, gegeben hat."
"Was hat dir Gretel gegeben?"
"Nadel gegeben."
"Wo hast du die Nadel, Hans?"
"In Heuwagen gesteckt."
"Das hast du dumm gemacht, Hans, mußtest die Nadel an den Ärmel stecken."
"Tut nichts, besser machen."
"Wohin, Hans?"
"Zur Gretel, Mutter."
"Mach's gut, Hans."
"Schon gut machen. Adies, Mutter."
"Adies, Hans."
Hans kommt zur Gretel.
"Guten Tag, Gretel."
"Guten Tag, Hans. Was bringst du Gutes?"
"Bring nichts, gegeben han."
Gretel schenkt dem Hans ein Messer.
"Adies, Gretel."
"Adies, Hans."
Hans nimmt das Messer, steckt's an den Ärmel und geht nach Haus.
"Guten Abend, Mutter."
"Guten Abend, Hans. Wo bist du gewesen?"
"Bei der Gretel gewesen."
"Was hast du ihr gebracht?"
"Nichts gebracht, gegeben hat."
"Was hat dir Gretel gegeben?"
"Messer gegeben."
"Wo hast du das Messer, Hans?"
"An den Ärmel gesteckt."
"Das hast du dumm gemacht, Hans, mußtest das Messer in die Tasche stecken."
"Tut nichts, besser machen."
"Wohin, Hans?"
"Zur Gretel, Mutter."
"Mach's gut, Hans."
"Schon gut machen. Adies, Mutter."
"Adies, Hans."
Hans kommt zur Gretel.
"Guten Tag, Gretel."
"Guten Tag, Hans. Was bringst du Gutes?"
"Bring nichts, gegeben han."
Gretel schenkt dem Hans eine junge Ziege.
"Adies, Gretel."
"Adies, Hans."
Hans nimmt die Ziege, bindet ihr die Beine und steckt sie in die Tasche. Wie er nach Haus kommt, ist sie erstickt.
"Guten Abend, Mutter."
"Guten Abend, Hans. Wo bist du gewesen?"
"Bei der Gretel gewesen."
"Was hast du ihr gebracht?"
"Nichts gebracht, gegeben hat."
"Was hat dir Gretel gegeben?"
"Ziege gegeben."
"Wo hast du die Ziege, Hans?"
"In die Tasche gesteckt."
"Das hast du dumm gemacht, Hans, mußtest die Ziege an ein Seil binden."
"Tut nichts, besser machen."
"Wohin, Hans?"
"Zur Gretel, Mutter."
"Mach's gut, Hans."
"Schon gut machen. Adies, Mutter."
"Adies, Hans."
Hans kommt zur Gretel.
"Guten Tag, Gretel."
"Guten Tag, Hans. Was bringst du Gutes?"
"Bring nichts, gegeben han."
Gretel schenkt dem Hans ein Stück Speck.
"Adies, Gretel."
"Adies, Hans."
Hans nimmt den Speck, bindet ihn an ein Seil und schleift's hinter sich her. Die Hunde kommen und fressen den Speck ab. Wie er nach Haus kommt, hat er das Seil an der Hand, und ist nichts mehr daran.
"Guten Abend, Mutter."
"Guten Abend, Hans. Wo bist du gewesen?"
"Bei der Gretel gewesen."
"Was hast du ihr gebracht?"
"Nichts gebracht, gegeben hat."
"Was hat dir Gretel gegeben?"
"Stück Speck gegeben."
"Wo hast du den Speck, Hans?"
"Ans Seil gebunden, heimgeführt, Hunde weggeholt."
"Das hast du dumm gemacht, Hans, mußtest den Speck auf dem Kopf tragen."
"Tut nichts, besser machen."
"Wohin, Hans?"
"Zur Gretel, Mutter."
"Mach's gut, Hans."
"Schon gut machen. Adies, Mutter."
"Adies, Hans."
Hans kommt zur Gretel.
"Guten Tag, Gretel."
"Guten Tag, Hans. Was bringst du Gutes?"
"Bring nichts, gegeben han."
Gretel schenkt dem Hans ein Kalb.
"Adies, Gretel."
"Adies, Hans."
Hans nimmt das Kalb, setzt es auf den Kopf, und das Kalb zertritt ihm das Gesicht.
"Guten Abend, Mutter."
"Guten Abend, Hans. Wo bist du gewesen?"
"Bei der Gretel gewesen."
"Was hast du ihr gebracht?"
"Nichts gebracht, gegeben hat."
"Was hat dir Gretel gegeben?"
"Kalb gegeben."
"Wo hast du das Kalb, Hans?"
"Auf den Kopf gesetzt, Gesicht zertreten."
"Das hast du dumm gemacht, Hans, mußtest das Kalb leiten und an die Raufe stellen."
"Tut nichts, besser machen."
"Wohin, Hans?"
"Zur Gretel, Mutter."
"Mach's gut, Hans."
"Schon gut machen. Adies, Mutter."
"Adies, Hans."
Hans kommt zur Gretel.
"Guten Tag, Gretel."
"Guten Tag, Hans. Was bringst du Gutes?"
"Bring nichts, gegeben han."
Gretel sagt zum Hans: "Ich will mit dir gehn."
Hans nimmt die Gretel, bindet sie an ein Seil, leitet sie, führt sie vor die Raufe und knüpft sie fest. Darauf geht Hans zu seiner Mutter.
"Guten Abend, Mutter."
"Guten Abend, Hans. Wo bist du gewesen?"
"Bei der Gretel gewesen."
"Was hast du ihr gebracht?"
"Nichts gebracht."
"Was hat dir Gretel gegeben?"
"Nichts gegeben, mitgegangen."
"Wo hast du die Gretel gelassen?"
"Am Seil geleitet, vor die Raufe gebunden; Gras vorgeworfen."
"Das hast du dumm gemacht, Hans, mußtest ihr freundliche Augen zuwerfen."
"Tut nichts, besser machen."
Hans geht in den Stall, sticht allen Kälbern und Schafen die Augen aus und wirft sie der Gretel ins Gesicht. Da wird Gretel böse, reißt sich los und läuft fort und ist Hansens Braut gewesen.